Tâm sự ngày thứ 6
Mùa đông đã đến rồi, nó đến bên ngoài cửa sổ, nó đến dưới bầu trời rộng lớn này. Chuẩn bị qua tháng 10 yêu dấu, những kỷ niệm rồi cũng sẽ qua đi, những gì sẽ bắt đầu từ hôm nay, đó là tình yêu.
Tình yêu nhiệm màu sẽ mang đến những hương hoa, những vị ngọt,... Tình yêu đến mang ánh sáng ngập tràn, xua đuổi cái lạnh của mùa đông, Cái lạnh đi bao nhiêu thì một làn gió mới, một ánh nắng mới mang đến một sự ấm áp vô bờ. Và một ngày tôi đã yêu, một tình yêu như bao tình yêu khác nó không chua xót, nó không chia xa, nó không khó hiểu, nó là sự bắt đầu cho một cuộc sống mới, một cuộc sống có em trong tâm trí tôi. Biết một ngày chưa hẳn em đã bước cùng tôi nhưng tôi sẽ cố gắng để có em kề bên, dù chỉ là trong tâm trí thôi cũng được, tôi sẽ mỉm cười khi nhìn em, tôi sẽ làm những gì có thể để mà chở che cho em. Tôi không có nhiều tiền, tôi chưa làm nhiều tiền, gia đình tôi không giàu sang, tôi không phải công tử con nhà giàu, nhưng tôi giàu, tôi gaiuf tình yêu, tôi giàu nghị lực, tôi giàu kiên định,... Tôi quyết định tiến dần đến với em, không dừng lại ở một tình bạn bình thường, tôi nghe nhiều lời vào tiếng ra, tôi không xứng, tôi không là gì để một nàng công chúa của bố mẹ em chấp nhận tôi. Nhưng mà người ngoài làm sao mà biết được làm sao tôi không xứng, đó là họ chỉ thấy được cái bề ngoài xa xỉ của tôi, họ không thấy những gì tôi có mà những gì tôi làm, tôi hoàn toàn xứng với em. Anh chẳng biết nói gì với em mỗi khi đi bên cạnh em, anh chỉ biết mỉm cười lắng nghe những điều em nói, anh chỉ biết nhìn em mỗi khi em mệt, anh chỉ biết hỏi han đôi câu khi em ốm, không không thể chia sẽ công việc với em, nhưng anh mong em có thể sẻ chia với anh để anh hiểu được em hơn, để anh có thể tiến gần lại phía em và cất lời " anh yêu em".
Giữa dòng đời không có lúc ngừng nghỉ này, tình yêu là một cái gì đó xa xỉ đối với một sinh viên nghèo như tôi, nhưng tôi có ước mơ và hoài bão của mình, tôi có thể trở thành một người mà làm cho nhiều người hạnh phúc, tôi có thể cười và nói với người dân rằng đã có tôi ở đây, tôi không thể gánh vác công việc của họ nhưng tôi có thể chia sẻ công việc của họ. Như tôi có thể nói với người tôi yêu rằng, "em đừng lo, có anh luôn ở bên em, em cứ mạnh dạn bước tiếp". Thân là một sinh viên học dược, đam mê công nghệ thông tin, ước mơ làm chính trị, ngoại giao, nhưng học kém ngoại ngữ, thì cũng không biết cuộc sống sẽ đi đâu về đâu. Nhưng có một điều khẳng định rằng " tình yêu trong tôi không thể mất, niềm đam mê không bao giờ từ bỏ, công việc không bao giờ sai trái" đó là kim chỉ nam cho cuộc sống của tôi.
Vào cái tuổi này, cái tuổi 20 đầy nhiệt huyết, cái tuổi mà người ta có bao nhiêu hoài bão, cái tuổi mà người ta đầy sinh lực xung mãn. Cái tuổi mà trong đời sinh viên là đẹp nhất, hãy sống và hành động để cuộc sống này có mình nó có thêm ý nghĩa, hãy bỏ một hạt cát lên một bờ biển rộng lớn để nó là trung tâm của tất cả.
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Hanh-Trinh-Tuoi-20-Various-Artists/ZW6UAC8C.html
Nhật ký ngày 23/10/2015
Nguyễn Bá Lực
Bài viết: Tâm sự ngày thứ 6
Nguồn: ZingmeZing Blog
Nhận xét
Đăng nhận xét